BA MẸ

Cũng đến lúc con ra khỏi nhà để tiếp tục con đường đèn sách , cái ngày mà ai cũng báo trước để rồi con tưởng tượng mình là một con chiên non rơi vào hàm sói dại nơi thành phố lên đèn ngày đêm này . Khoảng không gian quá lặng , cuộc đời sinh viên gắn liền với đêm dài kí túc khiến con không thể nào không nhớ nhà .

Con trai ba ba rất hiểu”. Lúc đầu con cứ ngờ rằng lý tưởng tuổi trẻ là đôi cánh nâng con đưa bàn tay mình vẫy vùng ngày mai .Nhưng tất cả chỉ là suy tưởng , mọi sự lựa chọn đều có phần trăm của sự sai lầm mà có lý tưởng sẽ không có sai lầm lớn . Năm nhất học kì một , con rất thoải mái khi cuộc sống bên ngoài nhưng không hiểu sao từ khi tết đến nay con lại thấy nhớ nhà kinh khủng .

Có phải lần về ăn tết con vội vã mặc chiếc áo lao động tót qua ruộng phụ ba mẹ gánh khoai , để rồi bắt gặp đôi mắt ba rưng rưng nước mắt khi gặp lại thằng con trưởng của mình, đôi mắt ấy làm con nứt ruột.

Hình như “mình xa nhà lâu quá” .


Con biết ba mẹ thương con nhất nhà , bởi cái tính hiếu thắng ngông cuồng nhưng vẫn ngoan ngoãn , sống tốt .Ông nội cũng vậy, vẫn bịu má của con mỗi lần con về thăm nhà . “Thằng Thảo mô bây , hắn về răng khôong nghé tau à?”.


Con đã gác cái chuyện yêu đương tuổi trẻ sang một bên rồi , vì chính con hiểu rõ con người cần tình yêu như cây cần nước ,nhưng nếu không có tình yêu người ta vẫn có thể làm cây xương rồng .


Con thương ba mẹ nhiều lắm nhưng không khi nào con bộc bạch cả. Con có thể nói lời yêu với một người con gái hằng trăm lần nhưng con có thể rời bỏ người ấy trong vòng một giây, con khó nói lời yêu đối với ba mẹ nhưng con không thể xa lìa chỉ trong một chốc.

Khi cha mất đi cả thế giới chỉ mất một hơi thở còn đối với con thì con đã mất cả một thế giới . Con trai ba là vậy “ba rất hiểu”.


Càng ngày ba mẹ càng thương con nhiều hơn và con biết mình đã lớn ,con đang định hướng cho cả cuộc đời mình ,cuộc đời nơi con đang sống và nơi con sắp sống đã dạy cho con hằng trăm điều mới lạ:

Không như gia đình luôn nhường nhịn , đụng tí là giận ,đụng chút là nổi nóng . con đã hiểu rằng hãy cố gắng hái bông hường thôi , gai góc gì kệ nó , không phải là chai mặt mà là sự chịu khó trên cái khó chịu của người khác .

Đời sống sinh viên đã mách bảo với con rằng học thức cao mà lưu manh thì có nghệ thuật hơn kẻ dốt nát . Ta không lạc quan rằng ai cũng tốt nhưng không bi quan kẻ nào cũng xấu ,đừng dễ tin đến khù khờ.

Và hôm qua là những buổi hội thảo không đem lại chút giá trị gia tăng nào .

Đó chính là cái con học được từ cuộc sống , chẳng ai dạy ,chẳng có sách vở nào dám viết và không có báo đài nào dám đăng tải . Thật khó để học hỏi đúng phương hướng .

Nhưng cái mà con học từ phía gia đình không phải là ít . Cái mà ba dạy cho con , ở trong nhà làm đi làm lại vẫn bị ba nói là ngu nhưng ra với bạn bè con dùng những cái dở dang đó để được người ta bầu chọn làm chỉ huy . Con vẫn còn rất nhớ rõ câu nói của mấy đứa bạn “ Đại tướng nó đánh em!”, “nhìn múi cột này là tao biết của thằng Thảo”, “vài bữa chỉ tao mấy đòn tấp nha mày”. cái mà ba hay nạt con chính là những cái này đây.Con không trách ba đâu , phải qua lửa mới thành thép chứ.

Chắc ba khó đọc được những lời này nhưng ba sẽ thấy con trai ba thành công trong vài năm không xa nữa . Ba mẹ sẽ vui lắm

Đêm kí túc đã lạnh rồi, con phải đi ngủ thôi . chúc ba mẹ mạnh khỏe!!!!!!Đậm



Con ngoan của ba mẹ


6 nhận xét:

Thuy Chung nói...

mình cũng vậy , nhớ nhà lắm rồi , cố lên nhé!!!

Unknown nói...

Chào cháu ngoan của Chú.

Cuộc đời có rất nhiều bất công nhưng cũng chính từ đó tạo nên công bằng.
Con hãy cứ học và gặp thật nhiều bất công để sẽ trở nên công bằng hơn nhé. Cháu của Chú rất ngoan, nhưng cũng rất bướng đó. Chú dọc dòng tâm sự của con mà hiểu rằng, con khác với những đứa khác trong nhà và con xứng đáng là người mà ba con rất tin tưởng. Nhớ một vài ngày trước đây, khi chở chú ra bến xe ở ngã ba 46 ba con đã nói: "Thằng Thảo rứa mà được lắm đó.". Hãy cố gắng học và tiếp thu kiến thức để không phụ lòng tin tưởng của ba con nhé.

Mong rằng: "Đêm kí túc tuy lạnh, lạnh chân, lạnh tay, không lạnh lòng.
Ngày giảng đường dù nóng, nóng đầu, nóng trán, không nóng tâm."
Yêu cháu của Chú nhiều!

Darren Shan nói...

"Khi cha mất đi cả thế giới chỉ mất một hơi thở còn đối với con thì con đã mất cả một thế giới !!!"
Câu này thật có ý nghĩa đó mày!
Hình như mọi suy nghĩ của tao về mày còn "nông" thật- mày ko như tao nghĩ- và tao chắc rằng nhìn mày khó ai có thể biết mày sống "thật" thế nào!
Tao đang chịu một cái shock tâm lí-khá nặng, khó khăn,... .Tao thấy hình như tao chưa đủ cái dũng khí để trưởng thành, tao ko biết tự vực dậy. Phải chăng tao yếu đuối ? KHÔnG ! Tao ko "yếu" đuối. Mày làm gương cho tao phấn đấu. Mày ko phải là bạn tao, tao coi mày như anh em. Lẽ nào tao chịu thua kém mày chứ !

Nguyễn Văn Thảo nói...

Tao Biết mày xem tao như anh em !!!!! Từ mấy bữa trước rồi .Thấy mày vậy là tao đủ hiểu .
Khó để tìm được một con người hiểu hết Thảo và chẳng khó gì Thảo là anh em của Sang.
Tao biết mày bị sốc và gặp nhiều bất lợi trong cuộc sống lắm .
Nên khi mày hỏi tao về một vấn đề gì tao đều trả lời bằng chính cái tâm của mình, Chỉ có mày lơ đểnh xem thường câu nói của tao thôi
Tao luôn tư duy cùng thắng muốn mình và người khác ngang nhau để có một cuộc đấu công bằng . Mày nên hiểu điều đó và mày nên hiểu rằng chuyện mày hơn tao là vấn đề thời gian , mà chắc chỉ trong vòng 1 năm thôi .
Tao đã chỉ mày mọi cái cơ bản rồi còn lại là mày tự chế ra thôi !!! Giống như "cách luyện võ Thiếu Lâm Tự " mà tao đã nói mày vậy .
Còn lý tưởng và khát vọng trẻ đang cần có người cùng luận , Bạn cùng tiến,anh em cùng xông pha vẫy vùng nữa . Tao chỉ còn chờ những cái đó thôi !!!
Tất cả đều được nén lại trong thơ của thảo rồi . Thơ Thảo khó hiểu như thảo vậy!!!!
Tiến lẹ lên nhé người anh em chúng ta còn những việc làm để đi tìm chính bản thân mình nữa!!!!

"Tửu Sắc Bất lượng lòng quân tử
Nhật nguyệt giao lạc tỏ nam nhi"

Nguyễn Thị Kiều Trinh nói...

Thực sự khi đọc xong Trinh thấy mình vô tâm biết chừng nào. 19 tuổi, đã đến lúc chịu mọi trách nhiệm do mình làm, nhưng Trinh thực sự thấy mình chưa đủ lớn (hay chưa dám chịu đựng khó khăn...???). Mới gặp một chút rắc rối đã than rồi. Khi gặp Thảo thấy Thảo lúc nào cũng như ông cụ non í. Nhưng đáng để Trinh học tập...

Nguyễn Văn Thảo nói...

Cám ơn Trinh nhiều nhé!!
Đối với thảo thì mọi người trên thế giới này đều giốn nhau cả .
Thảo như ông cụ non ấy . Nhưng thảo rất thiếu kĩ năng trong cuộc sống , thảo thấy cuộc sống mình thật "bá quyền" đôi lúc lộng hành một cách dã man , luôn chèn ép ý nghĩ của người khác .Thảo thiếu kĩ năng sống , kĩ năng mềm.Mà cái này trinh lại có thừa . Trước hết thảo phải học hỏi nhiều từ trinh , Cách suy nghĩ của một người con gái chân yếu tay mềm chứ không phải một lối suy nghĩ mạnh mẽ, ngông cuồng như thảo . Nhóm mình rất hay rất tốt thảo sẽ cố gắng giữ nhóm này vì mọi người đều hoạt động trên nguyên tắc hợp tác vì nhau cùng có lợi chẳng ai phụ thuộc vào ai cả nên mở ra cơ hội lớn cho mọi người cùng chia sẽ hiểu biết . Học khó lắm đấy , lo mà cày đi bằng không bị out bây giờ !!!!!!!
Thân mến